Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

Chỉ có thể là Hí



1. 
Mẹ tung tẩy đèo Hí xuống phố. Hí choàng tay ôm chặt mẹ, nịnh nọt :
- Mẹ xinh đẹp nè. 
Mẹ cười tủm tủm. Hí trêu:
- Rồi, hai má hồng tươi rùi nè.
Mẹ chảnh ngay. Hí tiếp :
- Mẹ xinh xắn nè, xinh xinh nè.
Mẹ khoái chí. Hí bồi lun :
- xinh ... đẻ có kế hoạch nè.
Mẹ...ngất.



2. 
Hai mẹ con nằm ôm nhau tâm sự trước giờ G. Mẹ hỏi :
- Lớn lên con làm gì ?
Hí trả lời ngay :
- Con làm công nhân.
Mẹ ra vẻ không hài lòng. Mẹ vẽ :
- Học cho giỏi làm giám đốc oai hơn chứ ! 

- Thui, làm giám đốc khổ lắm. Phải trả tiền lương cho người ta. Hết tiền luôn. Tới tháng móc bóp ra, Á. Không ngàn đồng !



3. 
Hí học hành tệ quá lại không chịu học bài để bị cô mắng vốn. Mẹ cầm roi trên tay, lôi bài ngày  xưa bà nội mắng mẹ ra mẹ xài lại :
- Học hành vậy nữa làm giống gì mà ăn hả ? Có nước đi bán vé số mà ăn biết không hả ?
Hí ngơ ngác nhìn mẹ :
- Thôi, cho con bán cái khác đi mẹ.
Mẹ đang cáu cũng phì cười nhưng cố nín :
- Bán giống gì ? Bán vé số còn sợ mất vé luôn á.
Hí thẻ thọt tiếp:
- Cho con bán cơm sườn giống ba bạn Tín đó mẹ. Bán rồi ăn luôn, sướng. Con khoái ăn cơm sườn. 
Mẹ...cất roi cười 5 phút.

Hí bóp chân cho bà cố nè


4.
 Mẹ buồn quá, mẹ vừa thút thít ôm Hí vào lòng, vừa hỏi :
- Mai mốt mẹ chết con có buồn không ?
Hí cười toe toét :
- Không, con hổng có buồn.
Mẹ hơi tủi thân, ráng vớt vát:
- Vậy con có khóc không ?
Hí tròn xoe con mắt dẹt :
- Con có buồn đâu mà khóc. Bị đòn đau mới khóc chứ.
Mẹ hỏi tiếp:
- Sao mẹ chết mà con không buồn, không khóc hả ?
- Mẹ chết mẹ lên trên trời mẹ ở với em, sướng muốn chết mà. Nên con hổng buồn.
Số là Hí hay hỏi sao xóm ai cũng có em , Hí không có. Mẹ hay nói với Hí em của Hí ở trên trời với bà tiên á. Nên Hí dù lớp 5 rồi vẫn tin là thật. Mẹ phì cười. Hí tiếp luôn:
- Con Milu chết con mới buồn. Con khóc.
Ối ! Mẹ ngạc nhiên:
- Sao kỳ vậy ? Mẹ chết con không buồn mà con chó chết con buồn ?
Hí mặt hơi nghiêm túc, lý sự:
- Milu chết bị bỏ ra bãi rác. Ngoài đó khong có ai chơi với nó nữa. Thúi lắm. Dơ nữa. Nên con thương nó, con khóc.


5.
  Một buổi tối đẹp trời, Hí thỏ thẻ :
- Mẹ, mai mốt con cưới vợ mẹ dọn nhà đi chỗ khác ở hả ?
Mẹ hơi giận:
- Ủa ! Nhà tui mà, tui dọn đi đâu. Cậu cưới vợ thì cậu dắt vợ cậu đi đâu đi chứ !
Hí tỏ vẻ chưa hiểu, mặt bơ bơ :
- Con đâu có tiền đâu. Con đâu biết dọn đi đâu đâu ? Mẹ có tiền mà. 
Mẹ tạm dịu :
- Sao con không nghĩ con cưới vợ về ở chung với mẹ, 2 đứa lo cho mẹ vì lúc đó mẹ già rồi, mẹ có làm ra tiền nữa đâu ? 
Hí vẫn bơ bơ:
- Nhà có 1 phòng ngủ hà, mẹ không dọn đi, con với vợ con ngủ đâu ?
Trời !!!


..................................................

Bữa nay cuối tuần máu chảy về tim. Mẹ Hí ế như chóa nên buồn thúi ruột già, hứng chí mần thơ. Ngắn thui kẻo thấy hay quá báo chí tranh nhau lụm về đăng thì chít mịa mẹ Hí. Nổi tiếng bấc đắc đĩ. Xì  3 câu lấy le thui nhá. 

" Mẹ con nhà Hí 
xí xọn tí. 
Hì hì "

Đấy ! Thơ vần " i " hẳn hoi nhá. Kỳ này là đáp ứng đúng nguyện vọng cho ai bảo Tám hông biết mần thơ, thơ của Tám hổng la làng hông biết đây. Há há