ảnh chôm của ông Gu-gồ
Phố có buồn khi vắng bóng người qua ?
Vắng tiếng xe nổ tịch tang,
vắng cả tiếng rao hàng giữa trưa nồng vắt va vắt vẻo
Ô cửa mốc meo nhà ai , im ỉm lặng thinh,
chốc chốc đánh rơi tiếng thở dài kẽo kẹt vào ngõ lòng thắt thẻo
Nhẹ tênh tênh
Phố có lạnh không khi một mình nằm giữa mông mênh ?
Đêm hun hút xoáy tròn chiếc váy hoa cũ kỹ, úa màu
bỡn cợt gạ nhau trong góc tối đẩy đưa tiếng cười rúc rích
Hàng lim giả tảng ngó lơ, treo lại mảnh trăng cong, gối đầu vào mây thút thít
Đợi mai nắng lại về , hong mớ tóc chớm vàng phủ kín cả trời xanh ...
Hỏi Phố có vui không khi...em nói tiếng thương anh ?
Phố có thấy không , chút gió nghịch mùa dệt võng đưa nôi trên từng con mắt nắng
Phố có nghe không con tim em lẩm nhẩm hát khúc chờ nhau ,
một ngày bình yên cho em tựa vai anh,
ngồi nghe nắng rụng bên đời phẳng lặng
Và Phố có chạnh lòng khi em ... mơ chuyện của Hôm Qua ?!
Phố ơi !
Hình như em lúc nhớ lúc quên ... hay em đã vội già ?
Sao em cứ dấm dúi giận con nắng vô tâm , mãi lẩn quẩn tô hoài sắc hoa cà biên biếc ?
Nắng ruỗi rong bước chân hoang, bỏ em đi biền biệt
môi em đã nhạt son rồi nắng có thấy hay không ?
Phố biết không,
lắm hôm giận anh, ghét nắng, em chỉ muốn ...xách váy theo chồng
em chẳng thèm đợi nắng, chờ anh thêm con trăng nào nữa hết
Em sợ,
sợ em giống Phố,
cứ lũi thũi mình ênh , ngó ngày rụng, uống đêm vơi, lơ láo nhìn đời bằng con tim đã chết
sợ cả dấu chân lạc loài làm xao xác cả miền yêu
Phố ơi !
Phố nói em nghe đi , hay em ... trót thương nhiều
nên cứ như mụ cô già, đợi đêm về lẩn thẩn vào ra , gọi :
- " Nắng ơi ! Anh hỡi ! "
..........................................................................................................................